Lang thang lên Hà Nội, dạt ở những quán net, không có tiền, Khánh theo chúng bạn mách nước đi làm trai gọi để trang trải. Khánh vào đời sớm rồi dần chìm vào những cuộc "vui vẻ" chớp nhoáng.
Khá nhỏ nhắn nhưng gương mặt điển trai, cậu thanh niên vừa bước qua tuổi 18 trông già dặn. Khánh hẹn tới một quán nước sau khi đã chat chít một hồi trên mạng. Không giống với người ta nghĩ, làm "callboy" phải to cao, đẹp trai, nhưng với cậu thanh niên này hoàn toàn khác hẳn. Khánh cao hơn 1m6, mái tóc cắt tỉa giống như những nhân vật truyện tranh của Nhật với mai tóc dài ôm gần nửa mặt. Không có ưu thế về ngoại hình, Khánh "giật" lại được khuôn mặt dễ nhìn.
Hẹn Khánh không khó. Lúc nào cậu ta cũng ngồi trên mạng. Qua một trang web, phóng viên làm quen nhanh chóng với Khánh. Khá cởi mở và khá thẳng thắn, vì theo Khánh bảo, những người vào nick chat của mình đều phải có nguyên nhân và đó là bởi muốn "vui vẻ". Sau dăm ba câu chuyện, sự việc ngã ngũ, Khánh đưa ra số tiền để người có nhu cầu biết. Cách nói, viết của Khánh qua chat không vòng vo.
Chưa học hết lớp 12, Khánh bỏ quê ở một huyện của tỉnh Quảng Ninh để lên Hà Nội sống dạt. Tính ra, cậu thanh niên mới lớn này đã ở đất Hà thành được hơn 6 tháng. Trong từng đó thời gian, Khánh chỉ về nhà đôi lần. Sinh ra trong một gia đình bố mẹ làm công nhân nhưng Khánh thích chơi bời và nghiện net, chat, chơi game thâu đêm suốt sáng. Lên mạng làm quen và được đám bạn trên Hà Nội rủ lên chơi rồi ở luôn thủ đô mấy tháng qua.
Khánh hẹn tới đón một địa chỉ ở Cầu Giấy vì cậu ta không có xe. Lúc đó là buổi trưa chủ nhật. Bắt được "tín hiệu", Khánh nhanh nhảu lên xe rồi bảo nếu muốn nói chuyện trước thì tới quán cà phê trên đường Hoàng Quốc Việt. Lúc đầu cậu ta bảo nhà ở Hà Nội nhưng khi nói chuyện trực tiếp, Khánh không thể giấu được giọng địa phương và "khai" thật quê ở Quảng Ninh.
"Em nói thật, em cũng không muốn làm cái nghề này đâu. Nhưng để tồn tại được ở đây, em phải có tiền. Hôm nay kẹt net nên em mới đi chơi chứ "vợ" em toàn bao hết", Khánh vào câu chuyện. "Vợ" mà Khánh nói tới là cô bạn gái mới 17 tuổi cũng đi dạt với cậu ta. Mấy hôm nay cô ấy đi chơi với bạn tận Lào Cai nên chỉ có Khánh ngồi quán và cậu ta đi kiếm tiền trong khi "vợ" không ở bên. Nhưng chính "vợ" Khánh cũng đi khách để trang trải, nuôi "chồng".
Cà kê được một lúc, Khánh nhiệt tình kể về thời gian đầu lên Hà Nội, những lần đi khách và cảm giác lần đầu tiên kiếm tiền từ nghề trai gọi. Theo những gì cậu thanh niên này tâm sự, khi kiếm được số tiền 300.000 đồng cho lần làm trai gọi đầu, Khánh mừng run cả người. Đến giờ, Khánh không nhớ là đã đi chơi với ai, và kiếm được bao nhiêu tiền. Thường cậu ta thích đi "tàu nhanh", mỗi lần được thấp nhất là 200.000 đồng, cao nhất là 500.000 đồng tùy vào "hảo tâm".
Cùng sinh năm 1990 với Khánh, Hoàng từ Hòa Bình dạt về Hà Nội nhưng thời gian sống ở đây lâu hơn, gần 2 năm nay. Hoàng thường vào trang viet...com để "đong hàng". Đối tượng cậu ta nhắm đến cũng là dân đồng tính. Trưng một cái nickname khá bắt mắt "callboy_baby...", không lâu sau đó là có người nhảy vào chat liên tiếp.
Mới 18 tuổi nhưng Hoàng đã trải qua nhiều giai đoạn buồn vui khổ sướng... mà đáng lẽ một người còn ít tuổi như cậu ta không phải va vấp. Có thời điểm, Hoàng nằm trong quán net gần một tháng, nợ nần lên tới gần chục triệu nhưng được gia đình cứu ra. Không lâu sau đó, Hoàng lại trốn nhà về Hà Nội để được dạt cùng đám bạn quen qua mạng. Không một chỗ chơi net nào ở quanh khu Cầu Giấy, Bách Khoa, Sư phạm... mà Hoàng không mò đến và dạt.
Kinh nghiệm và đã khá quen trong việc tiếp xúc với người khác khi "thương thảo" về số tiền sẽ được trả cho một lần "vui vẻ", Hoàng cũng giống Khánh ở sự... thẳng thắn: ra giá - mặc cả - đồng ý hoặc không. Khách của Hoàng ở mọi lứa tuổi, đủ mọi thành phần. "Đi với ai cũng không vấn đề gì miền là em có tiền để trả net, trang trải cuộc sống", Hoàng tâm sự.
Khi hỏi về cách phục vụ, cậu thanh niên 18 tuổi cho biết, sẽ là từ A đến Z. Theo Hoàng kể, có những người thích dừng lại ở sự đụng chạm cơ thể nhưng đa phần khách đều muốn "tới bến". Hoàng kể: "Họ thích quan hệ qua đường hậu môn. Lúc đầu em cũng sợ nhưng dần quen". Trong số những người cậu từng quan hệ, nhiều khách để muốn có "cảm giác" nên không sử dụng bao cao su. Hỏi về nguy cơ của bệnh lây qua đường tình dục không an toàn, Hoàng chỉ lắc đầu, "không biết có bị sao không".
Song, cái nghề trai gọi đối với Hoàng không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Có người tốt, có người "chạy làng" sau khi quan hệ xong, không trả tiền chơi và tiền nhà nghỉ. "Thỉnh thoảng em mới gặp được người muốn đi chơi lần hai, đa phần họ chỉ thích một lần rồi thôi. Hoặc nếu mình xuất hiện nhiều quá, cũng không có khách nhiều đâu. Đến giờ em ngẫm, nghề này bạc lắm, không thọ được lâu. Cave nữ thì cũ người mới ta nhưng như em chỉ đi với boy họ dễ chán và không nhiều khách", Hoàng rầu rầu nói.
Điều mà Hoàng bây giờ mới nhận ra là, cậu đã thành một "dân gay chính hiệu", không còn cảm giác với người khác giới nữa. Trong suốt cuộc nói chuyện, Hoàng luôn than vãn, và bảo nhiều lần đói, khát, bẩn thỉu bệ rạc ở quán net đã tự trách mình rất nhiều. Nhưng khi thoát kẹt net, mọi chuyện đâu vẫn vào đó, Hoàng không muốn về nhà vì cuộc sống ở quê "không có niềm vui, bố mẹ ly dị, một mình ở giữa hai đường song song".
Không chỉ có những cậu thanh niên vừa bước vào tuổi 18 đi làm trai gọi từ các tỉnh khác về, mà một số trường hợp nhà ở Hà Nội cũng kiếm tiền từ công việc này. Toàn là một trong số đó và là bạn của Khánh. Khác hẳn với hai người bạn cùng tuổi, Toàn đi chơi cả với phụ nữ và với đàn ông. Ngày nào, trừ lúc ngủ, Toàn đều có mặt trên net ở ngoài dịch vụ. Có nhà, và nhiều lần bị đánh vì bỏ đi nhưng cậu vẫn lấy quán chat làm nơi trú ngụ.
Chưa học hết cấp 3, Toàn bỏ học và tụ tập bạn bè trên mạng. Gia đình nhà cậu ta cũng khá giả nên Toàn không phải chuyên chú đi làm tiền như hai bạn mình. Thỉnh thoảng kẹt net, hoặc đi "đú", đi "bay" thiếu tiền, Toàn mới lên mạng kiếm "hàng họ". Mặc dù được tiếp cận nhiều với thông tin, nhưng lúc hỏi về cách phòng ngừa khi quan hệ tình dục, Toàn cũng "ậm ờ" bảo có lần sử dụng, hoặc không dùng "áo mưa".